Hơn ba tháng trôi qua, kể từ cái ngày tôi biết hắn. Tôi vẫn chưa cho hắn số điện thoại. Nhưng… tôi thích hắn. Đúng là đã thích. Tôi thấy… Tôi khùng thật ! Tôi rất nhớ hắn, muốn nói chuyện với hắn, mỗi khi tôi và hắn không gặp nhau trực tiếp. Điện thoại, là phương tiện… Vậy mà…
– Mày hâm thật ấy. Cho hắn số đi ! – Con bạn thân của tôi nói như ra lệnh.
– Tao… ngại lắm !
– Ngại gì mà ngại ?
– Ừ, bình thường thì tao không ngại. Nhưng… tao với hắn có quá khứ làm… tao ngại.
Con bạn thân nghe lý do của tôi, lại phá ra cười nghiêng ngả, dễ như làm cả cái nền nhà dưới chân tôi cũng chao đảo theo.
– Thôi mà Diana ! Chuyện qua rồi cứ để nó qua đi… !
Tôi nghe mà muốn “xì khói qua lỗ tai”. Đấy ! Bảo cho qua đi, nhưng cứ mở miệng ra là lại “Diana ! Diana !”, không làm tôi ngượng mới lạ.
Có điều… Tình cảm của tôi đối với hắn, đã khiến tôi có mong ước… gặp hắn thường xuyên. Như thế, chỉ còn cách là… cho số.
Tôi quyết định, sẽ làm điều đó.
…
Hắn vẫn cứ năng động, chạy ra chạy vào phục vụ khách. Hôm nay, quán bỗng nhộn nhịp đến lạ. Nhưng, hắn vẫn dành thời gian tranh thủ ghé đến bàn của tôi ngồi, ra chiều phục vụ khách:
– Mày hâm thật ấy. Cho hắn số đi ! – Con bạn thân của tôi nói như ra lệnh.
– Tao… ngại lắm !
– Ngại gì mà ngại ?
– Ừ, bình thường thì tao không ngại. Nhưng… tao với hắn có quá khứ làm… tao ngại.
Con bạn thân nghe lý do của tôi, lại phá ra cười nghiêng ngả, dễ như làm cả cái nền nhà dưới chân tôi cũng chao đảo theo.
– Thôi mà Diana ! Chuyện qua rồi cứ để nó qua đi… !
Tôi nghe mà muốn “xì khói qua lỗ tai”. Đấy ! Bảo cho qua đi, nhưng cứ mở miệng ra là lại “Diana ! Diana !”, không làm tôi ngượng mới lạ.
Có điều… Tình cảm của tôi đối với hắn, đã khiến tôi có mong ước… gặp hắn thường xuyên. Như thế, chỉ còn cách là… cho số.
Tôi quyết định, sẽ làm điều đó.
…
Hắn vẫn cứ năng động, chạy ra chạy vào phục vụ khách. Hôm nay, quán bỗng nhộn nhịp đến lạ. Nhưng, hắn vẫn dành thời gian tranh thủ ghé đến bàn của tôi ngồi, ra chiều phục vụ khách:
– Xin hỏi, cô nương dùng loại giải khát nào !? À, hình như không cần phải hỏi. Nước lọc nhé ! – Hắn cười trêu trọc.
– Đúng rồi ! Hôm nay, tôi muốn uống nước lọc ! – Tôi nghiêm túc.
– Đùa hay thật thế !?
– Thật ! Tôi cần thứ nước uống tinh khiết giúp tôi chữa ngượng, sau khi tôi làm một việc hết sức… ngượng.
Hắn nhìn tôi, bán tín bán nghi. Nhưng vẫn cười.
– Cho cậu… cái này ! – Tôi rút trong túi ra một hộp quà to to, gắn cái thiếp nhỏ nhỏ…
– Ủa ? Sao… biết hôm nay là sinh nhật tôi vậy !?
– Hả ?
– Cái này ! Quà sinh nhật phải không ?
– Hơ… !?? – Tôi lùng bùng cả tai. Lẽ nào… Tôi chọn đúng dịp thích hợp thế ? May quá ! Vậy là có lý do chính đáng, đỡ ngượng.
– Hì… Tôi đùa đấy ! Sinh nhật tôi qua mấy tháng rồi !
Cái tên… chết tiệt ! Tôi lại bị chưng hửng vì hắn…
– Tò mò quá ! Sao tự nhiên được nhận quà ? Mở… được không ?
– Tôi đi khuất thì mở !
– Thế thì… đi mau đi ! Tôi… muốn xem quà !
Trời ơi… ! Có… ai như hắn không hả trời ? Hắn… hắn không kịp để cho tôi có cơ hội uống nước lọc !
– Đúng rồi ! Hôm nay, tôi muốn uống nước lọc ! – Tôi nghiêm túc.
– Đùa hay thật thế !?
– Thật ! Tôi cần thứ nước uống tinh khiết giúp tôi chữa ngượng, sau khi tôi làm một việc hết sức… ngượng.
Hắn nhìn tôi, bán tín bán nghi. Nhưng vẫn cười.
– Cho cậu… cái này ! – Tôi rút trong túi ra một hộp quà to to, gắn cái thiếp nhỏ nhỏ…
– Ủa ? Sao… biết hôm nay là sinh nhật tôi vậy !?
– Hả ?
– Cái này ! Quà sinh nhật phải không ?
– Hơ… !?? – Tôi lùng bùng cả tai. Lẽ nào… Tôi chọn đúng dịp thích hợp thế ? May quá ! Vậy là có lý do chính đáng, đỡ ngượng.
– Hì… Tôi đùa đấy ! Sinh nhật tôi qua mấy tháng rồi !
Cái tên… chết tiệt ! Tôi lại bị chưng hửng vì hắn…
– Tò mò quá ! Sao tự nhiên được nhận quà ? Mở… được không ?
– Tôi đi khuất thì mở !
– Thế thì… đi mau đi ! Tôi… muốn xem quà !
Trời ơi… ! Có… ai như hắn không hả trời ? Hắn… hắn không kịp để cho tôi có cơ hội uống nước lọc !
– Đấy ! Xong thì xem. Tôi… về ! – Tôi không cần biết hắn đang nhìn tôi với ánh mắt như thế nào, tôi cập rập… chạy.
Năm phút, mười phút, ba mươi phút… Một tiếng ! Ủa ? Sao không thấy hắn liên lạc ? Bình thường, có lẽ sẽ phản hồi ngay sau khi mở quà chứ ? Nhất là… Món quà do tự tay tôi thực hiện. Có lần, tôi thấy hắn buột miệng nói:
Năm phút, mười phút, ba mươi phút… Một tiếng ! Ủa ? Sao không thấy hắn liên lạc ? Bình thường, có lẽ sẽ phản hồi ngay sau khi mở quà chứ ? Nhất là… Món quà do tự tay tôi thực hiện. Có lần, tôi thấy hắn buột miệng nói:
Chia sẻ:
Chia sẻ
