Đừng Gọi Em Là Diana Phần 5



 Vì không tránh, nên tôi thường xuyên gặp hắn. Hắn từ khi nào, cứ như chấp chới trong cuộc sống của tôi. Nhưng, tôi không thấy hắn có khả năng trở thành bạn của tôi được. Cho dù… tôi chẳng hề ghét hắn. Hắn… luôn làm cho tôi cảm thấy xấu hổ.
– Diana ! Cho tôi xin số điện thoại !
– Gặp thế này chưa đủ chán sao mà còn muốn điện thoại ! Không cho. – Tôi ngồi đối diện hắn đang ôm cái khay đựng nước giải khát. Thực lòng mà nói, tôi thấy hắn đáng mến lắm ! Nhưng, không hiểu sao… Tôi cứ gai gai người khi nghĩ “tôi thích hắn”…
– Cho đi ! – Hắn cười, vẫn ôm cái khay hơi khom người nhoài về phía tôi.
– Không !
– Diana ! Đôi khi… chợt thấy nhớ. Muốn nói chuyện… mà không gặp.
Câu nói của hắn nhát gừng… cũng làm tim tôi đập lúng túng theo.
– Đừng nói lung tung. Tôi… dễ tin người lắm !
– Thật đó ! – Hắn bỗng ngay người phản ứng, nghiêm như tính chất của cái câu hắn vừa đáp.
– Sao… không hỏi xin từ chỗ anh họ của cậu ấy !? – Tôi bóng gió, chẳng qua, tôi chỉ không thoải mái vì… hắn và cái anh chàng đang theo đuổi tôi là anh em họ.
– Muốn có số điện thoại của đằng ấy, không khó đối với tôi. Tôi có thể xin từ rất nhiều người. Nhưng… tôi thích chính Diana cho. – Hắn cười mím chi. Đôi mắt hắn chân thành nhìn tôi.
Tôi biết… Tôi đã bị khuất phục trước con người như hắn. Nhưng, tôi không muốn thừa nhận.

– Thôi, không miễn cưỡng đằng ấy ! Cho thì tốt, mà không cho cũng chẳng sao.
“Không cho cũng chẳng sao” !? Tôi… bỗng thấy hụt hẫng khi nghe hắn nói.
– Vì dù cho hay không, tôi nghĩ là tôi và Diana chưa hết duyên được.
Thì ra… là thế !
– Này ! – Tôi gọi khẽ.
– Định cho số rồi hả ? – Hắn háo hức.
– Đừng… gọi… Diana ! – Tôi ngượng lắm khi thuyết phục hắn điều này. Tôi không thể nào quên được cái vụ rất quê của mình lần đầu tiên gặp hắn.
– Có sao đâu ! Tên rất hay !
– Đã bảo đừng gọi thì đừng gọi.
– Không. Tôi thích gọi tên đó. – Hắn ngoan cố.
– Cố tình làm tôi tổn thần kinh phải không ?
– Không. Cái tên gợi nhớ đến một nhân vật được yêu quý. Công nương Diana !
Tôi không thể tin, hắn… lại trả lời như thế ! Trời ? Rút cuộc… hắn gọi Diana có ý gì là “giễu cợt” cái vụ tôi… gặp hắn lần đầu không ?
– Gọi… tên khác đi thì tôi cho số điện thoại ! – Dù vừa nghe hắn nói khá lọt tai, nhưng… tôi vẫn bị nhạy cảm với cái tên ấy. Tôi… bất đắc dĩ dụ khị bằng việc “trao đổi”…
– Thế… gọi là… cá Sấu nhé !
Ác ! Hắn… đúng là đồ “ác nhơn”. Cái tên cá Sấu… còn làm tôi sởn da gà hơn. Tôi tức quá, đứng dậy, tính tiền nước rồi… chuồn thẳng.


 

Thông Báo

Nếu các bạn có mẫu truyện hay hoặc có những tâm sự muốn chia sẻ đến tất cả mọi người. Hãy đăng ký trở thành cộng tác viên của Blog ngay hôm nay để viết bài trên Blog

Gửi mail đăng ký cộng tác viên

Thành viên đóng góp

Lên đầu trang Copyright © 2015 by Truyện Gì Hay| Theme by Platinum Theme- Chỉnh Sửa Bởi Ty Sàn
Lên Trên