80 Triệu Cho Một Lời Hứa Phần 5




Sợ cái cảm giác mất mát này lắm !
Sợ cái cảm giác mất đi người thân một lần nữa.
sợ cái cảm giác mất đi thứ duy nhất mình có được.
Sợ mất đi một nửa cuộc sống của mình.
Cậu ôm mình lăn lộn nghiệt ngã giữa sàn nhà. Cậu như vậy đâu phải do nỗi đau thể xác , vì bị đánh đập.
Đâu phải do những tủi nhục vì bị lăng mạ.
Mà cậu đang muốn thử cảm giác đau đớn tột cùng này. Liệu nó có bằng được đớn đau mà Quỳnh Anh đang gánh chịu hay không.
Không bằng !
Chắc chắn không bằng !
Đêm đã buông ! Cậu với những vết bầm tím , xưng húp trên thân thể lặng lẽ bước vào phòng cô bé!
Quả là liều lĩnh !
Cậu có thể bị đối xử như một con chó hay nặng nề hơn biến mất vĩnh viễn khỏi cuộc sống này , nếu như bị bắt được.
Nhưng tình yêu và sự bất chấp như tiếp thêm một nguồn lực, thúc đẩy cậu phải ở bên cô bé ngay lúc này. Gạt mái tóc cô bé ra khỏi đống dây truyền lằng nhằng.

Cậu thương quá !
Cô bé đã mất đi sự nhí nhảnh lẫn sự vui tươi thường ngày thay vào đó là gương mặt xanh xao, tím tái. Cậu như bị bóp nghẹn con tim !
Cầm đôi bàn tay trắng muốt !
Cậu chùi chùi lên má!
Đâu rồi hơi ấm của em !
Đâu rồi sự tươi trẻ !
-Quỳnh Anh ơi ! Anh yêu em nhiều lắm !
Quay lưng !
Cậu toan bước đi thì vạt áo bị mắc vào thứ gì đó. Quay lưng lại !
Bàn tay cô bé vẫn nắm chặt vạt áo cậu.
-V…ũ… Cậu nắm chặt bàn tay cô bé, thỏ thẻ.
-Anh đây ! có anh bên cạnh em đây !
Cô bé vuốt mái tóc cậu, sờ những vết bầm tím trên khuôn mặt cậu. Khóc !
Cô bé khóc ! Những giọt lệ rơi ra từ đôi mắt quầng, nhợt nhạt.
-Hãy đi đi Vũ !
Ngày mai bố em về, ông sẽ không tha cho anh đâu !
Hãy đi khi chưa quá muộn !
-Không !
Anh sẽ không đi đâu cả !
Anh sẽ ở mãi bên em !
Vũ vẫn nắm chặt tay cô bé!
Cậu sẽ không bao giờ buông ra đâu !
-Ở đây anh sẽ bị hành hạ đó !
Hãy đi đi.
-Không !
Hành hạ mấy cũng được !
Ở đâu có em , thì anh ở đó.
Cô bé bật khóc, cô yêu Vũ quá đỗi, biết anh đi, cô sẽ đau buồn lắm !
Nhưng chỉ có đi khỏi nơi đây, anh mới được làm một con người đúng nghĩa, mới giữ được mạng sống !
-Nhưng anh làm sao bỏ em lại được !
-Ngốc lắm !
Sao lại vì em mà từ bỏ cuộc sống chứ !
-Nhưng…..anh…vẫn…n…ợ.. Vũ ngập ngừng !
Cô bé hiểu, anh đang day dứt về khoản nợ.
Nếu anh bỏ đi, chắc mồ mả của cha mẹ anh sẽ bị xới tung lên mất. Cô mỉm cười cay đắng, nhìn anh buông từng lời :
-Cha em sẽ xóa nợ cho anh !
Cậu bất ngờ khi nghe cô bé nói như vậy. Số tiền nợ đâu phải là một khoản bé mà dễ dàng xóa di vậy.


 

Thông Báo

Nếu các bạn có mẫu truyện hay hoặc có những tâm sự muốn chia sẻ đến tất cả mọi người. Hãy đăng ký trở thành cộng tác viên của Blog ngay hôm nay để viết bài trên Blog

Gửi mail đăng ký cộng tác viên

Thành viên đóng góp

Lên đầu trang Copyright © 2015 by Truyện Gì Hay| Theme by Platinum Theme- Chỉnh Sửa Bởi Ty Sàn
Lên Trên