-Nhớ nhé !
Cô bé khoái trá cười týt chạy lại thì thầm bên chàng trai.
-Ngốc ạ ! Đó là hình” đám mây “! Hahahaha
-Ặc ! Lừa anh à !
-Ai biết ! Thế là anh nợ em một lần nhé !
-Thôi được ! Thế giờ đến lượt anh?
-Yes ! Thoải mái đi ! Hihi
Chàng trai nhìn đám mây trôi xa xa , mỉm cười.
-Đố em ! Nếu đám mây bên trái đụng vào đám mây bên phải thì sẽ có hiện tượng gì? Hehe
Cô bé lẩm bẩm :
-Đụng vào à !….cái gì nhỉ…hình như làm gì có hiện tượng nào sảy ra cơ chứ !..A !
-Sao ! Nghĩ ra chưa?
-Sồi ôi ! Dễ ợt ! nó sẽ sinh ra một đám mây to hơn ! Thế thôi !
Hahahahahahahaha
-Sai rồi !
-Á ! Thế nó là hiện tượng gì?
Cô bé phụng phịu , hờn dỗi. Chàng trai tiến đến !
-Hiện tượng này này !
chàng trai bất ngờ đặt nhẹ nụ hôn lên bờ môi mọng đỏ của cô bé.
Lưỡi chưa sang , nhưng môi đã ngọt kịp ngọt……S2 ^^
Cô bé bất ngờ ! chưa kịp định thần thì hiện tượng kì lạ đã chấm dứt !
-Đó đó ! Hiện tượng đó đó!
-AAAAAAAAAAAAAAAAAA! Đánh chết anh !
Trời đã sập tối ! Đôi trai gái cõng nhau về căn biệt thự to đùng phía trước – Dinh thự họ Đặng.
-Vũ này ! Cô gái lên tiếng.
chàng trai im lặng , chàng biết cô bé nói gì , vẫn là những câu nói như mọi ngày !
-Đừng ở đây nữa ! Cha em hình như đã biết được chuyện của chúng ta rồi !
-Kệ ông ta ! Anh sẽ sớm trả xong số tiền mà anh nợ ông ta , rồi anh sẽ cưới em !
-Nhưng…..!
-Quỳnh Anh à ! Hãy tin lời anh nói, dù ông ta có gây ra bất kì khó khăn nào anh cũng không sợ đâu?
-Em biết ! Vũ của em rất giỏi mà !
Cô bé gục vào lưng chàng trai ! Ngày hôm nay cô đã rất vui, nhưng đổi lại là sự mệt mỏi, đau nhức của bệnh tật.
Cô biết ! Vũ là một chàng trai can đảm ! Nhưng anh làm sao kiếm được số tiền lớn vậy để cha cô?
Nghĩ miên man ! Cô gục đi lúc nào không biết
-*** ! Con chó này ! Mày*** mày đi !
Từng câu chửi là từng phát gậy chan chát vào lưng Vũ!
Vũ không thấy đau ! Bởi niềm đau của cậu đã ở hết trên lầu ! Nơi quỳnh Anh đang được ông bác sĩ chữa trị….
-Mày biết em tao bệnh nặng mà dám lôi nó đi chơi à ! Mày có ý định gì ! *** em tao mà làm sao , tao giết chết mày !
Vũ hối hận lắm ! Không phải cậu không biết cô bé bị bệnh. Nhưng chỉ nơi nào có 2 người, cậu và cô bé mới được sống thật với lòng mình, mới được trao nhau những xúc cảm của tình yêu đôi lứa.
Ở ngôi nhà này ! Thứ tình cảm của cô bé và cậu luôn phải khoác trên mình cái áo của sự quan hệ chủ tớ !
Cậu nào ngờ chỉ vì phút ích kỉ, chỉ vì một ít cảm xúc mà cậu đã gây ra lỗi lầm to lớn thế này.
Quỳnh Anh ơi ! Đừng bỏ anh !
Vũ sợ lắm !
Chia sẻ:
Chia sẻ
