-Ta tuyên bố hai con sẽ là vợ chồng !!!!
Cả nhà thờ tràn ngập tiếng cười và chỉ có duy nhất một tiếng khóc. Tiếng hức hức từ một góc khuất !
Một chàng trai đang bóp nghẹn trái tim mình.
Vậy là hết !
Cậu đã mất cô thật rồi.
Chả còn gì nữa…..
Cũng đành phải thôi !
Tia hi vọng nào dành cho Vũ….
Tình yêu nào danh cho một kẻ hàn kém…..
Hạnh phúc đâu dành cho những kẻ bất tài…….
Và Quỳnh Anh đâu phải dành cho cậu…
Nuốt nước mắt vào trái tim anh gượng cười tiễn bước chân em vội đi Khóc đã khóc từ rất lâu, nhưng giờ anh không thể khóc trước mặt em. Tiếc nuối mãi thì đã sao, không thể giữ nổi phút giây em kề bên Thôi anh mong người sẽ yên lành bên người yêu em.
Anh mãi mãi yêu em…..
Quay lưng bước đi…..
Ai kia? Câu hỏi hiện hữu trong đầu Quỳnh Anh, cái dáng người đó, cái áo đó ,kiểu tóc đó.
Sao quen quá !
Sao giống quá !
Có phải anh không?
Có phải Vũ không…
-Vũ………!
Dáng người đó thững lại…..
Phải rồi !
Phải cái dáng đó rồi !
Vẫn kiểu tóc đó !
Vẫn cái áo đó !
Là anh !
Là Vũ…
Chiếc nhẫn rơi xuống !
Cả nhà thờ im bặt !
Keng keng keng !
Chiếc nhẫn rơi ngay cạnh chân Nam.
Anh thẫn thờ , ngạc nhiên không biết làm gì khi vợ mình chạy theo dáng người đàn ông khác!!!
Vũ cố chạy nhanh , mặc kệ tiếng cô với theo.
-Vũ ! Vũ!
Kệ thôi !
Cô bé đã là của người ta rồi , anh có còn gì nữa đâu.
Muốn chết quá!
Vũ chỉ muốn được chết ngay lúc này !
Chấm dứt cho nỗi đau khổ thiên thu của anh….
Đèn báo tín hiệu nhấp nháy
-Xanh lá cây !
Một chiếc xe tải lao vào người Vũ !
Bốp !
Cả nhà thờ tràn ngập tiếng cười và chỉ có duy nhất một tiếng khóc. Tiếng hức hức từ một góc khuất !
Một chàng trai đang bóp nghẹn trái tim mình.
Vậy là hết !
Cậu đã mất cô thật rồi.
Chả còn gì nữa…..
Cũng đành phải thôi !
Tia hi vọng nào dành cho Vũ….
Tình yêu nào danh cho một kẻ hàn kém…..
Hạnh phúc đâu dành cho những kẻ bất tài…….
Và Quỳnh Anh đâu phải dành cho cậu…
Nuốt nước mắt vào trái tim anh gượng cười tiễn bước chân em vội đi Khóc đã khóc từ rất lâu, nhưng giờ anh không thể khóc trước mặt em. Tiếc nuối mãi thì đã sao, không thể giữ nổi phút giây em kề bên Thôi anh mong người sẽ yên lành bên người yêu em.
Anh mãi mãi yêu em…..
Quay lưng bước đi…..
Ai kia? Câu hỏi hiện hữu trong đầu Quỳnh Anh, cái dáng người đó, cái áo đó ,kiểu tóc đó.
Sao quen quá !
Sao giống quá !
Có phải anh không?
Có phải Vũ không…
-Vũ………!
Dáng người đó thững lại…..
Phải rồi !
Phải cái dáng đó rồi !
Vẫn kiểu tóc đó !
Vẫn cái áo đó !
Là anh !
Là Vũ…
Chiếc nhẫn rơi xuống !
Cả nhà thờ im bặt !
Keng keng keng !
Chiếc nhẫn rơi ngay cạnh chân Nam.
Anh thẫn thờ , ngạc nhiên không biết làm gì khi vợ mình chạy theo dáng người đàn ông khác!!!
Vũ cố chạy nhanh , mặc kệ tiếng cô với theo.
-Vũ ! Vũ!
Kệ thôi !
Cô bé đã là của người ta rồi , anh có còn gì nữa đâu.
Muốn chết quá!
Vũ chỉ muốn được chết ngay lúc này !
Chấm dứt cho nỗi đau khổ thiên thu của anh….
Đèn báo tín hiệu nhấp nháy
-Xanh lá cây !
Một chiếc xe tải lao vào người Vũ !
Bốp !
Vũ ngã lăn ra… vệ hè !
Máu !
Máu ở đâu nhiều thế này ! Máu đỏ chói tanh nồng !
-Quỳnh Anhhhhhhhhhhhhh!
Vũ hét lên , khi thấy người cô đầy máu !
-Trời ơi !
Cấp cứu……………… Ò e ò e ò e Tại mày !
Là mày !
Tao đã cấm mày rồi cơ mà !
*** chết ! Khánh liên tục đấm vào mặt vào mũi Vũ.
Vẫn như mọi khi, anh để im. Đúng là tại anh !
Đáng nhẽ anh không nên hứa với cô bé là sẽ quay về.
Đáng nhẽ anh nên đứng lại, đáng nhẽ người bị đâm là anh.
Tại sao !
Cô đã không còn yêu anh nữa cơ mà !
Cô đã lấy người khác cơ mà !
Tại sao lại nhảy vào che cho anh !
Tại sao lại hứng chịu nỗi đau đáng nhẽ anh phải hứng.
Tại sao? Tại sao? Tại Sao?
Cánh cửa mở ra , ông bác sĩ đi ra với vẻ mặt buồn bã.
-Cháu tôi ra sao? -Con gái tôi thế nào rồi?
-Em tôi làm sao?
-Vợi tôi cô ây sao rồi? ……………..
Máu !
Máu ở đâu nhiều thế này ! Máu đỏ chói tanh nồng !
-Quỳnh Anhhhhhhhhhhhhh!
Vũ hét lên , khi thấy người cô đầy máu !
-Trời ơi !
Cấp cứu……………… Ò e ò e ò e Tại mày !
Là mày !
Tao đã cấm mày rồi cơ mà !
*** chết ! Khánh liên tục đấm vào mặt vào mũi Vũ.
Vẫn như mọi khi, anh để im. Đúng là tại anh !
Đáng nhẽ anh không nên hứa với cô bé là sẽ quay về.
Đáng nhẽ anh nên đứng lại, đáng nhẽ người bị đâm là anh.
Tại sao !
Cô đã không còn yêu anh nữa cơ mà !
Cô đã lấy người khác cơ mà !
Tại sao lại nhảy vào che cho anh !
Tại sao lại hứng chịu nỗi đau đáng nhẽ anh phải hứng.
Tại sao? Tại sao? Tại Sao?
Cánh cửa mở ra , ông bác sĩ đi ra với vẻ mặt buồn bã.
-Cháu tôi ra sao? -Con gái tôi thế nào rồi?
-Em tôi làm sao?
-Vợi tôi cô ây sao rồi? ……………..
Đứng trước hàng vạn câu hỏi , ông bác sĩ thật khó để mở mồm.
-Vết thương va đập không quá nặng , nhưng cô bé bị mất máu quá nhiều. Cô bé lúc trước đã bị viêm tủy. Và điều đó làm sức khẻo cô bé càng thêm trầm trọng.
Và…… Ông bác sĩ im bặt.
Dường như có một điều gì đó khiến ông ta không thể mở mồm được.
-Vết thương va đập không quá nặng , nhưng cô bé bị mất máu quá nhiều. Cô bé lúc trước đã bị viêm tủy. Và điều đó làm sức khẻo cô bé càng thêm trầm trọng.
Và…… Ông bác sĩ im bặt.
Dường như có một điều gì đó khiến ông ta không thể mở mồm được.
Chia sẻ:
Chia sẻ
